Nguyệt Mai đã nhận được:
THƠ MÙA SIÊU THỰC
của Nguyễn Xuân Thiệp

Chân thành cảm ơn nhà thơ Nguyễn Xuân Thiệp và trân trọng giới thiệu cùng độc giả khắp nơi.
oOo
Phần giới thiệu
trích từ thơ mùa siêu thực của Nguyễn Xuân Thiệp
Tìm Đâu. Mái Nhà
bao giờ
về
ngồi. dưới gốc cây hoa gạo. chùa xưa
nghe chiều rơi
đọc bài thơ Vương Phủ
nhớ
vầng trăng
mắt em
trong lá
mái tóc ngày nào
như thơ anh
ảo. quỳnh hương
về
ngồi. dưới gốc cây hoa gạo. chùa xưa
nghe chiều rơi
đọc bài thơ Vương Phủ
nhớ
vầng trăng
mắt em
trong lá
mái tóc ngày nào
như thơ anh
ảo. quỳnh hương
anh đi
qua bao dốc núi
bờ truông
không tìm đâu thấy
mái nhà
qua bao dốc núi
bờ truông
không tìm đâu thấy
mái nhà
Chiều. Vẫn Siêu Thực. Chiều
em có nghe
em có nghe
vẫn tiếng còi tàu
buổi chiều
âm vang qua khu rừng. natick
những cánh dã quỳ. tứa máu. run rẩy
người không còn ngồi vẽ. trong quán
cà phê xưa*
nơi khung cửa
con bướm monarch. nhìn thấy trong giấc mơ nào
đang vỗ cánh
gây ra những chấn động. màu hổ hoàng
trên phế tích. mùa qua
anh thấy mình ngồi
đốt lại đống lửa
lá thông khô
những khuôn mặt bạn bè. chợt hiện
đinh cường. lê uyên phương. tôn nữ kim phượng
thanh sâm
và tiếng ai
gọi mình trong gió
thiệp ơi. thiệp ơi
về đi
em có nghe
vẫn tiếng còi tàu
buổi chiều
âm vang qua khu rừng. natick
những cánh dã quỳ. tứa máu. run rẩy
người không còn ngồi vẽ. trong quán
cà phê xưa*
nơi khung cửa
con bướm monarch. nhìn thấy trong giấc mơ nào
đang vỗ cánh
gây ra những chấn động. màu hổ hoàng
trên phế tích. mùa qua
anh thấy mình ngồi
đốt lại đống lửa
lá thông khô
những khuôn mặt bạn bè. chợt hiện
đinh cường. lê uyên phương. tôn nữ kim phượng
thanh sâm
và tiếng ai
gọi mình trong gió
thiệp ơi. thiệp ơi
về đi
chiều. vẫn siêu thực. chiều
* ôi. nhớ Đinh Cường ở quán cà phê Starbucks
Trăng Siêu Thực
kìa em
vầng trăng siêu thực
đã lên. trên sông
em tìm gì
mái nhà xưa đâu còn
những cây thông già. đã bị đốn hạ
cụm tường vi. của tình yêu chúng ta. tàn rụng
nhưng em ơi
đêm rồi sẽ qua
giấc mơ. thơ anh. cũng là. trăng siêu thực
vầng trăng siêu thực
đã lên. trên sông
em tìm gì
mái nhà xưa đâu còn
những cây thông già. đã bị đốn hạ
cụm tường vi. của tình yêu chúng ta. tàn rụng
nhưng em ơi
đêm rồi sẽ qua
giấc mơ. thơ anh. cũng là. trăng siêu thực
Tách Cà Phê
xưa
mỗi buổi sáng
anh pha cà phê trong hai cái tách sành. nâu
một cho anh
và một cho em
với nụ cười tỏa khói
giờ đây
anh chỉ pha
một tách
cho anh
ôi. em đâu còn nữa
nước mắt rơi
trên những cái tách đứng sắp hàng
tách của chiếc lá khô
tách bông hoa. rũ cánh
tách mái tóc. hong
tách là con mắt. không bao giờ nhắm nữa
và anh quỳ xuống
gục đầu
anh chỉ pha
một tách
cho anh
ôi. em đâu còn nữa
nước mắt rơi
trên những cái tách đứng sắp hàng
tách của chiếc lá khô
tách bông hoa. rũ cánh
tách mái tóc. hong
tách là con mắt. không bao giờ nhắm nữa
và anh quỳ xuống
gục đầu
Khúc Ca. Xưa
Ngọn nến cháy trên bàn
một ngọn nến cháy*
trong đêm tuyết đầy trời
em đâu rồi. lara
còn đây khúc hát
và bầu trời thuở xưa
khi tóc còn xanh
trong ngôi nhà. số 3 đường nguyễn trường tộ
ngọn thông. và mặt trăng. đong đưa.
đong đưa. trên mái ngói
ôi. mái tóc. hoàng lan
và bạn bè. không bao giờ gặp lại
*thơ Boris Pasternak
Trần Thị Nguyệt Mai