Như giọt nắng mặt trời rơi xuốngVạt lụa vàng quàng khăn ấm tháng TưCó lẽ nào mùa thu nay đến vộiMà hoa ơi vàng như thế bao giờCánh hoa rơi mang nỗi buồn sắp vỡChiếc thuyền nâu rời xa bến cô liêuMưa tháng Tư nhẹ rơi như hơi thởHoa có vàng qua hết một mùa mưa?Chẳng thể nói lòng không nguôi thương nhớPhím đàn xưa dang dở những giọt trầmBình hoa vàng đem về màu năm cũEm một mình đợi nhớ hóa rêu phong.Nguyên Tú My