Nguyệt Mai đã nhận được:
Phao
Thi tập của Trần Hoài Thư
Thư Ấn Quán xuất bản tháng 4-2024
Sách dày 144 trang, in trên giấy đặc biệt, bìa cứng.
Do tác giả tự thực hiện từ A-Z
Chỉ tặng biếu.

Cho em và con – hai nguồn thơ vô tận, đồng thời cũng là chiếc phao giúp ta mưu sinh và thoát hiểm. Qua em, anh tập therapy về tình yêu. Qua con, với những viên thuốc mầu nhiệm.
Chân thành cảm ơn anh Trần Hoài Thư và trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc.
oOo
Nghĩa Tình
Người ta đinh đóng ván thiên
Còn ta đinh đóng nghĩa tình em ơi!
Hướng Cũ…
Từ An Đông
Chuyến xe nào mang em trở lại đồng bằng
Rồi em sẽ về cùng ngôi nhà ở thành phố Cần Thơ
Rồi căn phòng sẽ ngập đầy nỗi nhớ
Từ An Đông anh cũng rời Ngã Bảy
Lên tận núi rừng
Chỉ có mây và sương mù đùn đùn nỗi nhớ
Xin cám ơn em đã phủ xuống đời anh bóng mát
Khi đời anh đã khô kiệt thanh xuân
Chỉ có chăng là một chiếc mũ trùm đầu
Lót thêm chiếc poncho giữa mả gò ngút ngàn tử khí
Khi đời anh đã khô kiệt thanh xuân
Chỉ có chăng là một chiếc mũ trùm đầu
Lót thêm chiếc poncho giữa mả gò ngút ngàn tử khí
Cám ơn em, đã động lòng cảm lệ
Đã dọn chiếu làm giường
Chia sẻ một nửa vầng trăng
Soi lên phận đời người lính thú lênh đênh…
Chấp nhận làm vợ người lính núi
Ngày hợp hôn của chúng ta được tổ chức tại Saigon
Gần An Đông Ngã Bảy
Saigon giới nghiêm có cơn mưa nhỏ
Không đèn hoa hôn lễ
Không chào bàn hai họ
Không rầm rang nhạc cưới tưng bừng
Anh trong bộ đồ lính rừng
Ngực áo thêu hình con diều hâu vồ mồi vuốt sắc
Em trong chiếc áo dài màu hồng thắm
Cặp môi hồng, và đôi mắt tô than
Gương mặt em sáng ngời như thấy cả vầng trăng…
Bàn tay em nắm bàn tay anh ấm lắm.
Và những lát bánh chúng ta mời bạn, khách
Anh xin thêm vào hương mật của tình yêu…
Anh xin thêm vào tình đồng đội anh em
Cưới nhau xong rồi lên đường
Hai chúng ta lại ra bến An Đông Ngã Bảy
Em lại về đồng bằng
Anh lại lên rừng núi
Hai chúng ta lại ra bến An Đông Ngã Bảy
Em lại về đồng bằng
Anh lại lên rừng núi
Hai chuyến xe cùng đi về hướng cũ
Tiếp tục làm Ngưu Lang Chức Nữ ngày nay…
Nửa Đêm Nhớ Nhà
Từ khi giã biệt núi rừng
Giày saut lún ngập sình đầm Hậu Giang
Rừng thì nhớ những giọt sương
Poncho hứng nửa đêm, mát lòng
Đồng bằng thì nhớ chín dòng
Mỗi dòng tình đất tình người tình em
Từ khi làm kẻ lưu vong
50 năm chưa thấy xóm làng quê hương
Ừ lên đường, vịn walker
Nghe vang đôi gậy gõ buồn Nam Ai
50 năm chưa thấy xóm làng quê hương
Ừ lên đường, vịn walker
Nghe vang đôi gậy gõ buồn Nam Ai
Trần Hoài Thư
Trần Thị Nguyệt Mai