Có phải thu đang về ngang cửa
Lồng lộng thu trời trở gió thênh thang
Chùm hoa tím nở còn dang dở...
Nở đi hoa những cánh mỏng dịu dàng
Có những ngày thu bừng lên nhan sắc
Màu mắt em in bóng nắng thủy tinh
Mái tóc mây chở sầu đi viễn xứ
Nắng xưa về soi bóng đổ lung linh
Thu bàng bạc lướt qua khu rừng nhỏ
Hồn đong đưa qua những đám lau thưa
Chim lẻ bạn vùi mình trong lá úa
Chờ trăm năm ngày thế kỷ giao mùa
Đường trăng sáng, thu ngất ngây hoang dại
Biền biệt xa chiếc bóng rọi âm thầm
Những vui buồn chắt chiu kỷ niệm
Trả lại người những mảnh vỡ tri âm..
Có lúc thu buồn như nỗi chết
Khâm liệm trong từng lớp lớp điêu tàn
Những phiến lá khô cùng cỏ mục
Rã rời cùng ngày tháng mênh mang..

Thục Uyên