Những cánh rừng mùa thu êm ả quá..
Bơ vơ phơi những phiến đá sầu
Lá xác xơ rã trong cô tịch
Đã ngủ vùi trong cơn mộng rất sâu..
Chợt nhớ dáng ai về qua lối
Khu vườn xưa còn ngập dấu cỏ may
Ánh mắt ấy đã chập chùng bóng tối
Nét cười nào vẫn thoáng chút thơ ngây..
Bản tình ca miên man niệm khúc cuối
Đêm buông dài bước từng bước hoang vu..
Phố nhỏ về bâng khuâng cùng chung lối
Kỷ niệm nào chìm khuất nẻo âm u..
Rừng thu đó còn nguyên sơ màu nhớ
Cúc dịu dàng hé nở đợi thu sang
Những bước chân quẩn quanh ngày cũ
Nghe thu buồn còn lại những âm vang..

Thục Uyên