Mình con bên tách cà phê
Giọt dài giọt vắn giọt tê tái lòng
Khung trời lặng lẽ mênh mông
Vết xước trên tách gửi lòng nhớ thương
Gió thì thầm, nghe vấn vương
An bình buổi sáng vô thường gần xa
Giọt cà phê đắng ngày qua
Cái tách của Mẹ sương pha tháng ngày.
Mẹ ơi! con nhớ Mẹ hoài…

Kim Loan