Cha và mùa giông bão
Con, mùa giông bão vừa qua
Bỗng dưng chợt nhớ
Đời cha… rồi buồn!
Từ xa quê,
Cách cội nguồn.
Cha như chiếc lá,
Giữa luồng gió bay
“Công hầu, khanh tướng”
Trắng tay…
Ngụ cư khắp cõi
Mệt ngày kiếm ăn?
Bão dông chập choạng
Ông-thằng?
Vợ con nheo nhóc.
Nhọc nhằn xác thân…
Đời người,
Một áng phù vân?
Cha treo danh lợi,
Cuối vầng trăng nghiêng
Xuôi tay. Nắm nỗi niềm riêng
Xác trần gửi đất,
Hồn thiêng lên trời
Cha ơi! Giông bão bời bời
Một mai quang tạnh,
Xin dời về quê…
*
Cha là
Cha là hạt muối đại dương
Ướp cho con những tình thương mặn mà
Cha là gió mát đồng xa
Tuổi thơ con với cỏ và hoa lau
Những chiều tan học chăn trâu
Vi vu tiếng sáo trên bầu trời xanh
Cha là giọt mưa mái tranh
Là lu nước mát ngọt lành hạ trưa
Cha là cổ tích ngày xưa
Anh em, bó đũa… cha vừa dạy con
Cha là sông núi, nước non
Đắp vun con để vuông tròn ngày nay!
*
Cha
Cha giờ sương khói quê xa
Còn thương núi Ấn, sông Trà đậm sâu
Mây bay có nối nhịp cầu
Về trong hương khói bên bầu bạn xưa?
Cha giờ như những hạt mưa
Tắm đời con thuở đón đưa nhọc nhằn
Thương cha trong nỗi ăn năn
Con làm cha. Thấu vết hằn đời cha…
Đất quê, nấm mộ gần, xa?
Cha là sương sớm, cỏ hoa tươi màu
Qua rồi những tháng năm đau
Nỗi sầu cố xứ nhuốm màu ly hương
Giờ cha cực lạc Tây phương
Câu kinh truy điệu nghe dường mây trôi
Đời cha lở, đời con bồi
Chiều nay thắp nến. Con ngồi nhớ cha…
*
Nghĩ về Cha
Suốt đời cha chỉ là… dân
Dân đen, dân dốt, chẳng cần gì quan
Một đời nặng gánh đa mang
Cửa nhà nửa gánh, giang san một bồ!
Dân đen, dân dốt, chẳng cần gì quan
Một đời nặng gánh đa mang
Cửa nhà nửa gánh, giang san một bồ!
Cha như tuấn mã nặng thồ
Chùng chân, mỏi vó giang hồ chung chiêng
Học lưng lưng chữ thánh hiền
“Hào con” đông đúc, “hào tiền” cạn vơi?
Chùng chân, mỏi vó giang hồ chung chiêng
Học lưng lưng chữ thánh hiền
“Hào con” đông đúc, “hào tiền” cạn vơi?
Ba kỳ… tuổi trẻ rong chơi
Lo toan giao vợ, hụt hơi quay về
Chỉ… “chung thủy, vẹn lời thề”
Không ham mật ngọt, lại mê đắm đời
Lo toan giao vợ, hụt hơi quay về
Chỉ… “chung thủy, vẹn lời thề”
Không ham mật ngọt, lại mê đắm đời
Bây giờ, đồng nội… thảnh thơi
Còn cha với cỏ, mây trời thênh thênh
Nhiều khi con nhớ. Buồn tênh
Khói nhang ngồi đốt, ngày mênh mông ngày…
Còn cha với cỏ, mây trời thênh thênh
Nhiều khi con nhớ. Buồn tênh
Khói nhang ngồi đốt, ngày mênh mông ngày…

Trần Hoàng Vy