Khi con ngồi trong ngôi nhà khang trang
Gió thật mát, đàng hoàng vào cửa trước
Nắng ban mai đành hanh len vào mùi trầm hương quen thuộc
Chợt ngơ ngẩn nhớ ngày xưa, giọng nói Bố hiền hòa..
Gió thật mát, đàng hoàng vào cửa trước
Nắng ban mai đành hanh len vào mùi trầm hương quen thuộc
Chợt ngơ ngẩn nhớ ngày xưa, giọng nói Bố hiền hòa..
Thích tự do, thơ và con luôn rong chơi thật xa
Từng ngữ nghĩa len lỏi trong thi tứ
Thủa xe đạp cà thắng bằng gót dép
Là lúc Bố con lòng vòng phố xá ngược xuôi...
Cơm độn khoai khô, bố nhường cơm tinh
Cho cháu ngoại, Bố cười hiền như tiên ông trong cổ tích
Vốn chắt chiu từng đồng tiền cắc
Bố dặn dò, lợp mái bếp, mưa dột, cháu ốm đau...
Những chuyến đi, tước sức khỏe thật mau
Bố nằm xuống chưa kịp nhìn chái nhỏ
Nơi hai thiên thần ngày xưa ra vào hớn hở
Thơ con thêm vành khăn
Của ray rứt muộn màng...
Ngày, tháng, năm... trang nhật ký vội vàng
Ghi lại những tâm tư sâu, đắng, thật
Lúc nhà đẹp, con trưởng thành
Từ bao giờ đã mất
Tiên ông của cuộc đời, tình yêu lớn, vĩnh cửu... riêng con!
Tương Giang