cõi khuya quạnh quẽ em về
nhớ chăn chiếu đẵm nỗi tê tái buồn
mùa xuân hải đảo kinh hoàng
đời mưa bão lạnh thêm vàng võ tôi
chút than lửa đó phận người
chiều u thẳm bật tiếng cười đông phương
thôi còn đâu nữa hướng dương
quê nhà chỉ thấy bóng dương tỏa mờ
em còn vườn cũ trong thơ
hoa chanh thơm nức tóc bờ vai ngoan
chuông ngân động cánh mai vàng
tình cho nhau mấy dặm ngàn chân vui
gió xanh bóng liễu ngậm ngùi
bên sông cánh hạc lưng trời vút xa
đêm ray rứt giọt mưa sa
nhân gian biền biệt cành hoa cội nguồn
tâm xuân hiu hắt phố buồn
cố hương dao cắt mỏi mòn châu thân
hồn sông núi vẫn cưu mang
đào hoa còn nhớ - nắng vàng bên sông?
Thái Tú Hạp
(Hạt Bụi Nào Bay Qua)