Lòng xao con nước vỗ về
Trải sương bãi thuộc nằm nghe cát buồn
Dấu còng đọng dấu trăng suông
Bữa xưa trút biển vào hồn ngậm đau
Lạt lòng tay nhả tay nhau
Ta theo ngọn sóng ngàn sau luân hồi
Càng đong dòng cát chảy xuôi
Sâu trăm dặm biển thưa mười ngón tay
Non mòn biển cạn không hay
Dấu chân cổ tích chan đầy mê cung
Lòng im bỡ ngỡ lạ lùng
Áp môi cát đẫm thinh không chợt buồn.
(Nghìn Xưa Để Lại)
Thiếu Khanh